Em bé Bìn đi siêu thị.
-Mẹ ơi bánh này mẹ mua cho Bìn rồi. Mẹ ơi mua rồi nên là bánh của Bìn. Của Bìn đấy! Của Bìn thì mẹ bóc cho Bìn!
Mới đó mà đã sắp 2 tuổi rồi. Ngày nào còn khấp khởi chờ ngày đẻ. Rồi mong ngóng con chập chững đi. Mong con gọi tiếng mẹ! Thế mà bây giờ con đã nói được như vậy rồi!
Bìn rất hay giải thích! Ví như vì sao con lại ăn kẹo? Bìn ăn kẹo vì kẹo là của Bìn.
Sáng hôm qua đưa Bìn đi học, bố hớt hải về đập cửa vòng, lo lắng nói với mẹ:
- Mẹ ơi bố kể mẹ nghe chuyện này. Lúc nãy mẹ cho Bìn 1 cái kẹo mẹ nhớ không?
- Ừ mẹ nhớ! Mẹ còn bóc cho Bìn
- Đúng rồi, mẹ bóc cho Bìn xong Bìn cầm ở tay. Đến lớp, Bìn đưa kẹo cho bố cầm giúp. Bìn rửa tay. Xong xin lại bố cái kẹo. Vào lớp, Bìn cho một bạn trai mẹ ạ 😭😭😭 ( Giọng bố mếu máo. Mặt méo xệch )
- Bìn có bạn trai rồi hả bố?! Không phải chứ?!
Giọng bố Bìn càng buồn hơn, mặt như sắp khóc:
- Bố không biết nữa mẹ ạ. Bạn đó bé hơn Bìn.
Mẹ giải thích:
- Aaa, có khi nào là em Ken không? Cô giáo bảo em Ken hay cho Bìn ăn ké, hay chia đồ ăn cho Bìn những hôm Bìn quên đồ ăn vặt lần trước í! Là chị em tốt mà. Chắc bây giờ Bìn có kẹo, Bìn cho lại em đấy bố ạ!
Mặt bố Bìn hớn hở hẳn lên:
- Ừ!!! Chắc thế nhỉ? Chắc em đó là em Ken nhỉ?
- Bố hay dạy Bìn phải chia sẻ đồ ăn và đồ chơi cho các bạn mà! Là em thôi. Bố yên tâm!
Bố Bìn hào hứng:
- Đúng rồi! Có khi Bìn làm đại ca
😂😂😂
Sợ thật suy nghĩ của mấy ông bố trẻ thương con gái! 😅😅😅